Nửa đêm, một mình một phòng, đeo headphone và bật nhạc theo thói quen, màn đêm xuống luôn là lúc bản thân nhạy cảm nhất, đôi khi chỉ cần nghe một bài hát buồn là tâm trạng cũng chùng xuống…
Khi giai điệu đó lặp lại một lần nữa, là lúc nhận ra mình đã cuốn theo nó từ lúc nào, ừ thì thôi, cũng cứ để nó lặp đi lặp lại như thế, để nó len lỏi vào từng góc khuất trong lòng và đánh thức cái nỗi buồn không tên luôn thường trực… dù sao thì cuộc sống mình vốn dĩ nhiều kí ức đau buồn hơn là những khoảnh khắc vui tươi. Kì lạ hơn là mình thấy bình yên khi gặm nhấm những nỗi buồn đó mà không chia sẻ với bất kì ai… nghe điên quá nhỉ? Kiểu như cuộc sống bắt buộc mình phải tìm kiếm sự bình yên ngay cả trong đau thương vậy…
Thở dài…. màn đêm dường như tĩnh lặng hơn… những giai điệu vì thế mà thấm hơn…
Bỗng nhớ đến câu nói:
“Hoài niệm là một khúc ca, càng ngân vang càng đau thương tiếc nuối…”
<LYRICS>
She put him out like the burnin’ end of a midnight cigarette
She broke his heart he spent his whole life tryin’ to forget
We watched him drink his pain away a little at a time
But he never could get drunk enough to get her off his mind
Until the night
[1st Chorus]
He put that bottle to his head and pulled the trigger
And finally drank away her memory
Life is short but this time it was bigger
Than the strength he had to get up off his knees
We found him with his face down in the pillow
With a note that said I’ll love her till I die
And when we buried him beneath the willow
The angels sang a whiskey lullaby
(Sing lullaby)
The rumors flew but nobody knew how much she blamed herself
For years and years she tried to hide the whiskey on her breath
She finally drank her pain away a little at a time
But she never could get drunk enough to get him off her mind
Until the night
[2nd Chorus]
She put that bottle to her head and pulled the trigger
And finally drank away his memory
Life is short but this time it was bigger
Than the strength she had to get up off her knees
We found her with her face down in the pillow
Clinging to his picture for dear life
We laid her next to him beneath the willow
While the angels sang a whiskey lullaby
(Sing lullaby)
<DỊCH>
Cô gạt bỏ anh, như dập tắt một điếu thuốc tàn vào nửa đêm mịt mờ
Trái tim anh, cô chẳng cần nữa rồi…
Anh dốc phần đời còn lại chỉ để gắng quên điều đó…
Họ thấy anh chìm trong men say như muốn uống cạn đi từng mảng hồi ức
Nhưng anh nhận ra, mình không thể đủ say
Để xóa đi hình bóng ai kia đã hằn sâu
Cho đến khi màn đêm buông xuống…
Những mảnh chai vỡ và tiếng súng nổ…
Vậy cuối cùng anh cũng đã toại nguyện…
Đời chẳng tày gang, nhưng nó bỗng trở nên dài hơn hết
So với khoảng thời gian anh rệu rã cố gồng mình vượt qua
Họ thấy anh yên giấc trên chiếc gối đẫm máu
Bên cạnh là tờ giấy viết sẽ yêu cô ấy cho đến hơi thở cuối cùng
Họ để anh yên nghỉ dưới gốc cây liễu xanh
Những thiên thần cúi đầu hát khúc ca hoài niệm…
Tiếng đồn gần xa, nhưng họ chẳng thể hiểu được cô đã dằn vặt đến nhường nào
Năm tháng qua đi, cô cố che giấu hơi men quyện trong hơi thở
Trong một thoáng, ngỡ rằng những kí ức ấy đã quên sạch…
Nhưng rồi cô lại thấy anh ở đó, trong những cơn say triền miên
Và đêm đó cũng đến…
Cô đập mạnh chai rượu lên đầu rồi chĩa súng kết liễu đời mình
Vậy cuối cùng cô cũng đã nhấn chìm mọi kí ức…
Đời người ngắn ngủi, sao giờ như đằng đẵng
So với khoảng thời gian cô vật lộn với những ám ảnh kéo dài
Họ thấy cô nằm bình thản trên chiếc gối
Nắm chặt tấm ảnh của người cô yêu trong lòng bàn tay
Họ đặt cô bên cạnh ngôi mộ của anh dưới cây liễu nọ…
Những thiên thần ngân vang tiếng hát
Khúc hoài niệm đau thương vĩnh hằng…